Nhạc sĩ Văn Cao đã hoạt động hăng say cho cách mạng từ
trước Cách mạng Tháng Tám, người đã viết theo yêu cầu
của cách mạng một bài hát cho Trường quân chính kháng
Nhật: Bài Tiến quân ca. Tháng 11-1944, bài hát được Văn
Cao tự tay khắc in trên báo Độc lập, và khi về Hà Nội, một
hôm qua phố Mai Hắc Đế, ông nghe có người chơi đàn
măng-đô-lin bản nhạc ấy. "Tôi dừng lại và tự nhiên thấy
xúc động, có thể những người cùng khổ mà tôi đã gặp trên
bước đường cùng khổ của tôi, lúc này đang cầm súng và
đang hát" (Trích hồi ký "Tại sao tôi viết Tiến quân ca").
114 trang |
Chia sẻ: lienvu99 | Ngày: 08/11/2022 | Lượt xem: 173 | Lượt tải: 0
Bạn đang xem trước 20 trang mẫu tài liệu Đề tài Bộ sưu tập âm nhạc ứng dụng giảng dạy trong trường THCS - Năm học: 2010 -2011, để tải tài liệu gốc về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
Ñoà duøng daïy hoïc
Boä söu taäp aâm nhaïc öùng duïng giaûng daïy trong tröôøng THCS
Naêm hoïc: 2010 -2011
A/ PHAÀN I:
TAØI LIEÄU NHAÏC SÓ VIEÄT NAM
1. Nhaïc só Vaên Cao (1923 – 1995)
Nhạc sĩ Văn Cao đã hoạt động hăng say cho cách mạng từ
trước Cách mạng Tháng Tám, người đã viết theo yêu cầu
của cách mạng một bài hát cho Trường quân chính kháng
Nhật: Bài Tiến quân ca. Tháng 11-1944, bài hát được Văn
Cao tự tay khắc in trên báo Độc lập, và khi về Hà Nội, một
hôm qua phố Mai Hắc Đế, ông nghe có người chơi đàn
măng-đô-lin bản nhạc ấy. "Tôi dừng lại và tự nhiên thấy
xúc động, có thể những người cùng khổ mà tôi đã gặp trên
bước đường cùng khổ của tôi, lúc này đang cầm súng và
đang hát" (Trích hồi ký "Tại sao tôi viết Tiến quân ca").
Ra ñôøi baøi “Tieán quaân ca”:
Ngày 17-8-1945, trong cuộc mít-tinh của nhân dân Hà Nội,
lá cờ đỏ sao vàng được kéo lên trên Nhà hát lớn và vang lên
tiếng hát "Tiến quân ca", Chính Chủ tịch Hồ Chí Minh đã
chọn bản nhạc ấy làm Quốc ca cho người Việt Nam mới và
sau đó đã được Quốc hội chính thức phê chuẩn. Anh vệ
quốc quân, chị cán bộ trên núi rừng Việt Bắc, các má trong
bưng biền Nam Bộ, người tù Côn Đảo, Phú Quốc, Tổng Nha,
Phú Lợi, Thừa Phủ, mỗi lần hát Quốc ca là hát lên hồn
thiêng sông núi, để đi đến hy sinh mà không tiếc thân
mình: "Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Đứng đều
lên gông xích ta đập tan".
Nhắc đến Văn Cao là nhắc đến Tiến quân ca hùng tráng và
bất diệt. Con người nhỏ nhẹ hiền từ ấy chứa trong hồn
mình khát vọng và tâm huyết của cả một dân tộc nô lệ
đang sắp sửa vùng lên. Nửa thế kỷ đã qua, đến hôm nay
mỗi khi nghe khúc nhạc ấy vang lên, ta lại thầm cảm ơn
Văn Cao, người đã viết cho dân tộc khúc ca hùng tráng ấy.
Söï nghieäp saùng taùc:
Văn Cao sinh ngày 15-11-1923. Vào năm 1939, 16 tuổi,
ông viết Buồn tàn thu rồi sau đó là Thiên thai (1941), Bến
xuân (1942), Cung đàn xưa (1942); Suối mơ (1943),
Trương Chi (1943). Một dòng suối nhạc tình trào tuôn từ
trái tim của chàng trai rất nhát gái, chưa hề được yêu, chưa
hề được nắm tay một người con gái nào (Tâm sự của ông trong phỏng vấn ngày 28-7-1993)). Đó có lẽ cũng là một lối
thoát ra khỏi những bế tắc của một thanh niên mất nước
nhưng đầy khát vọng
Văn Cao, con người mơ mộng ấy thả hồn mình bay xa thực
tại khi làm bài hát: Hải quân Việt Nam, Không quân Việt
Nam vào năm ấy. Cái tình của ông đối với quân đội, với
cách mạng, khát vọng của ông đã làm ông đi trước thực tế . Ngay trong những năm đầu kháng chiến, Văn Cao đã mơ
ngày quân ta tiến về Hà Nội. Phải 5-6 năm sau, điều mơ
ước ấy mới trở thành hiện thực.
đến vài chục năm.
Năm đó là năm 1947, Văn Cao mới 24 tuổi. Sông Lô là một
trường ca của nhạc, của thơ và của sắc mầu hội họa. Sông
Lô là một thể nghiệm thành công về một nhạc cảnh mà hơi
nhạc, như ông đã tự nhận, có ảnh hưởng chất hùng tráng
của nhạc Bethoven. Sông Lô đã đi vào lịch sử âm nhạc Việt
Nam như một chiến công lớn của nghệ thuật bên cạnh
chiến công lớn của quân dân ta trong thời chống Pháp. Và
nó vĩnh viễn ở lại trong lòng người.
Toång keát:
Văn Cao đa tài, đa cảm, ông có khát vọng muốn thành công
ở nhiều lĩnh vực: nhạc, thơ, họa. Thơ của ông từ Chiếc xe
xác đi qua phường Dạ Lạc trở về sau có nhiều nét biến đổi
mới, thể hiện một sự tìm về nội tâm. Hội họa của ông, đặc
biệt là tranh minh hoạ có phong cách riêng. Nhưng nhắc
đến Văn Cao, người ta nhắc đến nhạc. Trong nửa thế kỷ
qua, ông là nhạc sĩ lớn.
Ông ra đi, thế giới nghệ thuật của ông vẫn còn đó để nhiều
thế hệ còn đắm say, còn tiếp tục yêu ông, một tình yêu
sáng trong, cao cả như tâm hồn và âm nhạc của ông.
2. Nhaïc só Trònh Coâng Sôn ( 1939 – 2001)
Tiểu sử
Trịnh Coâng Sôn queâ laøng Minh Höông, toång Vónh Tri, huyeän Höông Traø, tænh Thöøa Thieân.
OÂng sinh vaøo giôø Thìn, ngaøy 10 thaùng Gieâng naêm Kyû Maõo töùc ngaøy 28 thaùng 2 naêm 1939, taïi Daklak.
OÂng maát vaøo 12:45 tröa ngaøy 1 thaùng 4 naêm 2001, taïi Saøi Goøn. OÂng an nghó taïi nghóa trang Goø Döa chuøa Quaõng Bình beân caïnh moä cuûa thaân maãu.
Naêm 1943 töø Daklak oâng theo gia ñình chuyeån veà Hueá.OÂng hoïc tröôøng tieåu hoïc Nam giao ( nay laø Tröôøng An), vaøo tröôøng Thieân Höïu. OÂng toát nghieäp tuù taøi ban Trieát taïi Chasseloup Laubat, Saøi Goøn. Hoïc tröôøng sö phaïm Quy Nhôn khoùa I( 1962 – 1964). Sau khi toát nghieäp oâng leân daïy hoïc vaø laøm hieäu tröôûng Tieåu hoïc ôû Baûo Loäc. Sau 1965, oâng boû haún ngheà daïy hoïc, veà soáng vaø saùng taùc taïi Saøi Goøn.
Naêm 1975 OÂng soáng ôû Hueá moät thôøi gian daøi vaø sau ñoù vaøo ôû haún taïi Saøi Goøn. Ngoaøi AÂm nhaïc, taùc phaåm cuûa oâng coøn ôû nhieàu theå loaïi thuoäc caùc laõnh vöïa nhö: Thô, Vaên vaø Hoäi hoïa. OÂng töï hoïc nhaïc, baét ñaàu saùng taùc naêm 1958 vôùi taùc phaåm ñaàu tay Öôùc Mi ( nhaø xuaát baûn An phuù in naêm 1959). Cho ñeán nay nhaïc só ñaõ saùng taùc hôn 600 taùc phaåm, coù theå ñöôïc phaân loaïi döôùi ba ñeà muïc lôùn: Tình yeâu – Queâ höông – Thaân phaän .
Naêm 1972, oâng ñoaït giaûi thöôûng Ñóa Vaøng ôû Nhaät Baûn vôùi baøi “Nguû ñi con” ( trong ca khuùc Da Vaøng) qua tieáng haùt cuûa ca só Khaùnh Ly phaùt haønh treân 2 trieäu baûn.
Naêm 1997 , oâng ñoaït giaûi thöôûng lôùn cuûa hoäi nhaïc só cho moät chuoåi baøi haùt “ Xin traû nôï Ngöôøi”, “ Soùng veà ñaâu”, “ Em ñi boû laïi con ñöôøng”.
Quan nieäm saùng taùc: “ Toâi chæ laø moät teân haùt rong ñi qua mieàn ñaát naøy ñeå haùt leân nhöõng linh caûm cuûa mình veà nhöõng giaác mô ñôøi hö aûo...”
Caùc tuyeån taäp ca khuùc noåi tieáng:
Ca khuùc Trònh Coâng Sôn
Tình khuùc Trònh Coâng Sôn
Tuoåi ñaù buoàn
Khoùi trôøi meânh moâng
Ca khuùc da vaøng
Kinh Vieät Nam
Ta phaûi thaáy Maët Trôøi
Phuï khuùc da vaøng
Nhö caùnh vaïc bay
Töï tình khuùc
Lôøi ñaát ñaù cuõ
Moät coõi ñi veà
Huyeàn thoaïi meï
Coû xoùt xa ñöa
3. Nhaïc só Löu Höõu Phöôùc (1921 – 1989):
Tieåu söû:
OÂng sinh ngaøy 12 thaùng 9 naêm 1921, queâ ôû Caàn Thô, Haäu Giang.(OÂng coøn coù buùt danh : Huyønh Minh Sieâng, Long Höng, Anh Löu Hoàng Chí).
OÂng nguyeân laø Giaùo sö, Vieän tröôûng Vieän AÂm nhaïc, Chuû tòch Hoäi ñoàng AÂm nhaïc quoác gia, Boä tröôûng boä thoâng tin – tuyeân truyeàn vaøVaên hoùa trong chính phuû laâm thôøi Maët traän daân toäc giaûi phoùng mieàn nam Vieät Nam.
Löu Höõu Phöôùc laø moät trong nhöõng nhaïc só ñaàu ñaøn cuûa giôùi nhaïc só Vieät Nam, ñaët bieät laø moät nhaïc só sôû tröôøng veà theå loaïi haønh khuùc. Tröôùc Caùch maïng thaùng 8, Baïch Ñaèng Giang laø ca khuùc noåi tieáng môû ñaàu cho haøng loaït baøi haùt yeâu nöôùc vaø caùch maïng cuûa oâng sau naøy
OÂng laø moät trong nhöõng ngöôøi coù nhieàu taùc phaåm mang tính nhaân daân roõ reät. Caùc nhaân toá Thanh nieân – Toå quoác – Lòch söõ thaám ñöôïm trong saùng taùc cuûa oâng.
OÂng laø taùc giaûcuûa nhöõng chính ca xuaát saéc, coù giaù trò trong lòch söû nhö Laõnh tuï ca, Hoàn töû só, ñaët bieät laø baøi Giaûi phoùng mieàn Nam,keå caû baøi Tieáng goïi thanh nieân....
OÂng vöøa saùng taùc aâm nhaïc, vöøa tham gia caùc hoaït ñoäng chính trò xaõ hoäi, chaêm soùc, tuyeân truyeàn giaùo duïc aâm nhaïc cho theá heä treû.
Vôùi nhöõng ñoùng goùp lôùn cuûa oâng trong lòch söû aâm nhaïc caùch maïng, oâng ñaõ ñöôïc taëng thöôûng nhieàu huaân chöông, huy chöông( trong ñoù coù Huaân chöông Ñoäc laäp haïng nhaát vaø giaûi thöôûng Hoà Chí Minh.
Caùc taùc phaåm tieâu bieåu:
Leân ñaøng
Xuoáng ñöôøng
Tieáng goïi thanh nieân
Giaûi phoùng mieàn Nam
Baøi ca giaûi phoùng quaân
Tieán veà Saøi Goøn
Reo vang Bình Minh
Thieáu nhi theá giôùi lieân hoan
4. Nhaïc só An Thuyeân :
An Thuyeân ñaõ ñöôïc ñoâng ñaûo coâng
chuùng yeâu aâm nhaïc bieát ñeán töø taùc
phaåm ñaàu tay Em choïn loái naøy, vieát
naêm 1971 (khi anh troøn 21 tuoåi). Roài
ñeán Ñeâm nghe haùt ñoø ñöa nhôù Baùc
(1974), Khi xe taêng qua mieàn quan hoï
(1984), Hueá thöông (1992), Neo ñaäu
beán queâ (1993)... Taát caû ñeàu mang aâm
höôûng daân ca ngoït ngaøo saâu laéng.
5. Nhaïc só Ñoå Nhuaän(1922 – 1991):
Tiểu sử
Đỗ Nhuận quê ở thôn Hoạch Trạch xã Thái Học, huyện Cẩm Bình, Hải Dương. Sinh ngày 10 tháng
12 năm 1922, vào tháng 5 âm lịch, một tháng nhuận, nên ông được cha đặt cho cái tên Đỗ Nhuận.
N aêm 14 tuoåi, oâng töï hoïc aâm nhaïc daân toäc vaø bieát chôi saùo truùc, tieâu, ñaøn nguyeät, ñaøn töù, ñaøn baàu.
Naêm 1939, oâng ñaõ vieát baøi haùt ñaàu tieân ôû tuoåi 17, baøi Tröng Vöông nhaèm ngaøy kyû nieäm Hai Baø Tröng ôû tænh Haûi Döông
Naêm 1943 khi oâng bò thöïc daân Phaùp baét ñi ñaøy ôû Sôn La, trong tuø nhieàu baøi haùt caùch maïng ñaõ ñöôïc ra ñôøi nhö: Chieàu tuø, Coân ñaûo, Haän Sôn La, Tieáng goïi tuø nhaân, Vieáng moà töû só.....
Trong khaùng chieán choáng Phaùp, vôùi moät ngoân ngöõ aâm nhaïc ñoäc ñaùo chieám vò trí ñaët bieät trong neàn aâm nhaïc Vieät Nam.
OÂng laø nhaïc só duy nhaát trong theá heä ñaàu cuûa taân nhaïc ñi tu nghieäp ñaïi hoïc taïi nhaïc vieän Tchaikovsky( Lieân Xoâ cuõ, töø naêm 1960 – 1963), oâng ñaõ ñi saâu vaøo nhaïc kòch.
Ñoå nhuaän laø nhaïc só Vieät Nam ñaàu tieân böôùc tôùi opera vôùi Coâ Sao hoaønh traùng trong nhöõng ngaøy ñaàu khaùng chieán choáng Myõ cöùu nöôùc.
Beân caïnh nhöõng thaønh töïu veà nhaïc kòch, Ñoã Nhuaän coøn coù nhöõng taùc phaåm khí nhaïc ñi vaøo kinh ñieån nhö Vuõ Khuùc Taây Nguyeân cho Violon vaø daøn nhaïc....Nhöng teân tuoåi oâng vaãn gaén boù vôùi nhöõng ca khuùc ñaày baûn saéc daân toäc.
Nhöõng naêm thoáng nhaát ñaát nöôùc, do tình traïng söùc khoûe, oâng saùng taùc thöa daàn. Duø vaäy, oâng vaãn coá gaéng truyeàn laïi nhöõng kinh nghieäm, nhöõng taâm quuyeát cho theá heä töông lai, trong ñoù coù nhaïc só Ñoã Hoàng Quaân( con trai ñaàu cuûa oâng), cho ñeán khi maát.
Caùc taùc phaåm tieâu bieåu:
AÙo muøa ñoâng
Chieán thaéng Ñieän Bieân
Giaûi phoùng Ñieän Bieân
Haønh quaân xa
Troàng caây laïi nhôù tôùi ngöôøi
Vieät Nam queâ höông toâi
7. Nhaïc só Hoaøng Vaân (1930):
Tên khai sinh của ông là Lê Văn Ngọ, còn bút danh là Y- Na,
sinh ngày 24/7/1930. Quê ở Hà Nội. Năm 1946, ông tham gia
Ðội Thiếu niên cứu quốc Mai Hắc Ðế, là liên lạc viên tự vệ khu
Ðông Kinh Nghĩa Thục (Liên khu I) Hà Nội, rồi làm phụ trách
Thiếu sinh quân Trung đoàn 165, Sư đoàn 312, tham gia Ðội
Tuyên truyền võ trang Lao Hà, làm báo và công tác địch vận
của trung đoàn, sư đoàn, sau đó phụ trách nghệ thuật Văn công
Sư đoàn 312. Hòa bình lập lại, ông về chỉ huy dàn nhạc Ðoàn
Ca Nhạc Ðài Tiếng nói VN kiêm chỉ đạo nghệ thuật, tham gia
giảng dạy môn Sáng tác và Phối khí tại Nhạc viện Hà Nội (cho
đến năm 1989). Từ năm 1963 đến năm 1989, ông là Ủy viên
Ban chấp hành Hội nhạc sĩ VN, là Trưởng ban Sáng tác thanh
nhạc và công tác tại Hội cho đến năm 1996.
Sau hòa bình lập lại, ông được cử đi học tại Nhạc viện Bắc
Kinh (Trung Quốc). Tốt nghiệp, ông về công tác tại Ðài tiếng
nói VN, Nhạc trưởng Ðoàn ca nhạc kiêm Chỉ đạo nghệ thuật,
đồng thời đi thực tế, nắm bắt nhanh các loại đề tài trong cuộc
sống lao động và chiến đấu nên đã sáng tác hàng loạt ca khúc,
hợp xướng lớn, nhỏ, được công chúng hâm mộ.
Các tác phẩm tiêu biểu:
Hò kéo pháo (1954)
Những cánh buồm (Thơ: Hoàng Trung Thông)
Nhớ (Thơ: Nguyễn Ðình Thi)
Hà Nội- Huế- Sài Gòn
Quảng Bình quê ta ơi
Nổi trống lên rừng núi ơi
Không cho chúng nó thoát
Chào anh Giải phóng quân- chào mùa xuân đại thắng
Hai chị em
Người chiến sĩ ấy
Nhạc sỹ Hoàng Vân là người sáng tác nhiều bài
hát về các ngành nhất, và trong đó bài nào cũng
được coi là truyền thống, Tôi là người thợ lò
(Ngành khai thác than), Bài ca xây dựng
(Ngành xây dựng), Bài ca người giáo viên nhân
dân (Ngành giáo dục), Hát về cây lúa hôm nay
(Ngành nông nghiệp), Vì nhân dân quên mình
(Ngành Quân đội) ... Các ca khúc khác: Bảy
sắc cầu vồng, Chim vành khuyên, Quảng bình
quê ta ơi, Tình ca Tây Nguyên, Tình yêu Hà
Nội, Tình ca vũng Tàu...
6. Nhaïc só Hoaøng Hieäp (1931):
Ông sinh năm 1931, tên thật là Lưu Trần Nghiệp, quê quán ở An Giang.
Bắt đầu sáng tác năm 17 tuổi. Không có tác phẩm nào tiêu biểu trong thời
gian này. Phải đến gần 10 năm sau, năm 26 tuổi, khi tập kết ra Bắc, học
trường Âm Nhạc Việt Nam, mới có bài hát đánh dấu sự nghiệp sáng tác
chuyên nghiệp: "Câu hò bên bờ Hiền Lương" (Sáng tác chung với Đằng
Giao, năm 1957).
Từ năm 1955 đến 1975, sống ở Hà Nội. Hơn 100 ca khúc sáng tác cho
dòng nhạc cách mạng ra đời. Một số ca khúc có tiếng vang ngoài Câu hò
bên bờ Hiền Lương, có Cô gái vót chông, Ngọn đèn đứng gác, Đất quê ta
mênh mông, Trường Sơn Đông Trường Sơn Tây, Lá Đỏ.
Sau năm 1975, Nhạc sĩ Hoàng Hiệp vào thành phố Hồ Chí Minh, đây là
thời kỳ viết nhiều của ông. Lúc này tư duy sáng tác đang độ chín, đa
dạng, ngoài ca khúc nhạc phim, sân khấu, múa, nói chung là khí nhạc,
khoảng trên 100 tác phẩm, còn ca khúc con số lên tới vài ba trăm. Ca
khúc giai đoạn này chia làm hai hướng. Hướng kế thừa truyền thống cách
mạng 20 năm trước như: Viếng Lăng Bác, Nhớ về Hà Nội, Sao anh
không kể, Tổ Quốc mà không có, Đồng Nội, Khúc thơ tình cho người
lính biển, Thành phố tôi yêu, Hoa Hồng, Trở về dòng sông tuổi thơ... Đó
là những bài hát về quê hương, đất nước, đây cũng là một trong hai đề tài
chủ đạo của ông. Chủ đề thứ hai trong thời gian này là chủ đề lãng mạn,
nói về tình yêu đôi lứa với Con đường có lá me bay sáng tác năm 1977,
sau đó là Mùa chim én bay, Em vẫn đợi anh về, Nơi anh gặp em, Về phía
ấy tình yêu, rồi sau nữa có Đánh mất, Chiều ấy...
Ông có tài phổ thơ. Thơ
với nhạc của ông là một cuộc hôn nhân rất thành công. Hơn 70% lời nhạc
trở thành nổi tiếng được phổ từ thơ. "Ông có thể làm lời rất hay, như Nhớ
về Hà Nội?", Ông nói:"Tôi đã gặp những bài thơ khi đang nuôi nguồn
cảm xúc về đề tài nào đó", sự gặp gỡ đó là định mệnh cho hôn nhân thơ
và nhạc. Ông không nghĩ gì nữa và phổ ngay, những Trường Sơn Đông-
Trường Sơn Tây, Lá Đỏ là như thế. Những cuộc hôn nhân không vụ lợi.
Chính vì thế mà ông có một Trở về dòng sông tuổi thơ gần đây, xao
xuyến đánh thức tình yêu quê hương và tuổi thơ của bao thế hệ.
8. Nhaïc só Huy Du:
Nhạc sĩ Huy Du đã ngoài 70 nhưng vẫn còn sức sáng tác, nhạc Huy Du sẽ còn
đi mãi trên dặm dài đất nước. Âm nhạc - nhất là ca khúc - của ông có một vị trí
lớn trong lịch sử âm nhạc cách mạng VN, rất xứng đáng được trao tặng giải
thưởng Hồ Chí Minh về văn học nghệ thuật. GS -TS Huỳnh Khái Vinh đã viết về
những kỷ niệm với Huy Du không chỉ với tư cách bè bạn mà với cảm nhận của
một khán giả, thính giả yêu mến âm nhạc của người nhạc sĩ tài danh này.
Tôi là người ít hiểu biết về âm nhạc, nhưng rất thích nghe những bài hát chiến đấu của các nhạc sĩ viết về hai cuộc chiến tranh chống ngoại xâm của dân tộc.Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi làm biên tập viên Báo Văn Nghệ, sau đó có nhiều năm ở nước ngoài, và tất nhiên có điều kiện đi nhiều, có phương tiện để nghe nhạc. Lúc bấy giờ nhạc Huy Du đến với tôi một cách sâu sắc, đậm đà tình cảm yêu nước. Tôi chưa một lần gặp Huy Du, nhưng nghe những bài hát như:
"Trên đỉnh Trường Sơn ta hát", "Nổi lửa lên em", "Việt Nam trên đường chúng ta đi", "Anh vẫn hành quân"... của anh, tôi thấy lòng mình cứ hừng hực một khí thế của một người công dân có trách nhiệm với đất nước.
Từ đó, tôi có một mong ước là tìm gặp Huy Du. Rồi một buổi chiều vào cuối năm 1983, chúng tôi gồm: Các anh Vũ Cận, Phan Kế An, Hồ Ngọc Đại, Trung Sơn, Ngô Mạnh Lân,Hoàng Ước và tôi đang ngồi quanh một chiếc bàn tròn trong CLB Ba Đình,bỗng thấy một người tầm thước, tóc bạc, mặt sáng, có đôi mắt rất tươi dường
như lúc nào cũng cười, bước vào khu vực chúng tôi. Cả bàn đều đứng dậy bắt tay thân thiết đầy thiện cảm, và tôi có cảm giác mọi người ngồi đây rất yêu mến, rất quý trọng anh. Nhiều người không biết hát, nhưng đều dễ thuộc nhạc Huy Du, có người thuộc dăm ba câu, có người thuộc cả bài, có người thuộc nhiều bài. Điều đó sau này tôi đã bắt gặp ở nhiều nơi.
Dần dần tôi khám phá ra, người nhạc sĩ này ngoài tính tình rất đáng yêu, trung thực, dễ gần, nhạc của Huy Du vừa có tính cao sang vừa có tính quần chúng rất cao. Đó là cảm nhận của tôi. Có lần, GS -TS Đình Quang đi tắcxi xuống đón anh Huy Du, tôi và sau đó đón nhà văn Tô Hoài đến cửa hàng Sinh Châu ở phố Lý Thường Kiệt để ăn cá hồi. Cố nhiên được ăn cá hồi, uống rượu, thì rất thích,điều đó không quan trọng mà chính không khí tối hôm đó làm tôi vừa ngạc nhiên, vừa khó quên. Đó là không khí có một không hai.
Chúng tôi đang vào cuộc nghe nhau những chuyện mới thì thấy một đoàn người, có nhà thơ Nguyễn Duy, nhà báo Đỗ Quang Hạnh và nhiều kỹ sư, bác sĩ, nghệ sĩ ở các bàn khác ở trong phòng ăn đó và các phòng bên cạnh sang cắt ngang câu chuyện của chúng tôi. Họ chào anh Huy Du trước và bảo ở chỗ này thì chỉ có âm nhạc là hợp, vậy nên trước tiên chúc mừng sức khoẻ anh Huy Du và các anh, sau đó sẽ hát một số bài của Huy Du. Tôi hết sức ngạc nhiên, bởi vì tôi biết rõ, các anh không
phải là ca sĩ, làm các nghề khác nhau, nhưng rất nhiều người đã thuộc và đã hát được nhiều bài hát của Huy Du kể cả những bài nổi tiếng đầu tiên của anh thời chống Pháp... Chứng tỏ nhạc Huy Du đã thấm sâu vào họ đến mức mà họ luôn muốn hát, muốn bộc bạch, muốn phô diễn. Và cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên này
thành cuộc liên hoan đặc biệt hát những bài hát Huy Du kéo dài đến một giờ khuya.
Một lần khác, anh Phan Hồng Giang, lúc đó (1999) là Viện trưởng Viện Văn hoá nghệ thuật có mời các anh: Tô Hoài, Huy Du, Hồ Bắc, Đình Quang, Xuân Sách, Từ Sơn và tôi đến ăn ở quán Pacific cạnh hồ Ngọc Khánh. Câu chuyện đang rôm rả, bỗng nhiên ông chủ quán tiến thẳng đến bàn ăn chúng tôi, lễ phép nói: "Nhân viên em vừa báo cho em biết, trong bàn này có nhạc sĩ Huy Du, đến hôm nay mới được trực tiếp gặp mặt, vì vậy buổi tiệc hôm nay em xin phép được chiêu đãi". Lúc ấy tôi liếc mắt nhìn sang Huy Du và thấy anh rất xúc động. Mà không xúc động sao được.
Ở gần Huy Du hơn 8 năm tôi khám phá ra nhiều điều hay khác nữa, có những chuyện như huyền thoại về người nhạc sĩ này. Nhưng tôi muốn xin kể thêm một chuyện nữa mà hoạ sĩ Đào Đức đã nhiều lần kể cho tôi nghe. Có một buổi chiều Huy Du và Đào Đức đi dạo phố Thái Hà, có hai chị ở tuổi trung niên ngồi nướng ngô để bán. Huy Du và Đào Đức có dáng tầm tầm như nhau về chiều cao và khổ người nên nhìn từ xa dễ lẫn lộn.Hai cô bán ngô nướng đố nhau: Trong hai ông này ông nào là ông Huy Du. Một
cô thì chỉ ông đi bên trái (HD), một cô thì chỉ ông đi bên phải (ĐĐ). Nhưng khi hai ông đến gần, một cô mạnh dạn hỏi: "Chúng tôi biết một trong hai bác là nhạc sĩ Huy Du, vì thường xem trên tivi, chưa gặp mặt bao giờ, vì vậy xin hỏi ai l à bác Huy Du?".
Khi Đào Đức chỉ Huy Du nói: "Đây chính là Huy Du". Cô đoán đúng đã cười đầy vẻ viên mãn, và bắt chặt lấy tay nhạc sĩ. Vài câu chuyện mà tôi được biết càng khẳng định sự nhận định của tôi: Huy Du là một nhạc sĩ tài ba, nhạc của ông không chỉ đi sâu vào nhiều đối tượng khán, thính giả rất
rộng, rất sâu mà còn mang tính chất cao sang, rất trang trọng, đầy sức hấp dẫn.
Tôi nghĩ rằng, nhạc Huy Du sẽ còn sống mãi trong lòng hàng triệu người hôm
nay và kể cả sau này.
9. Nhaïc só Nguyeãn Ngoïc Thieän ( 1951) :
Ông sinh ngày: 20/11/1951. Quê quán: Sài Gòn. Tốt nghiệp Khoa Sáng tác hệ Ðại học 5 năm, Nhạc viện TP.HCM, năm 1989. Hiện là bác sĩ khoa Răng Hàm Mặt, Viện Răng Hàm Mặt.
Ông sáng tác âm nhạc từ thời sinh viên, nhưng sau giải phóng
năm 1975, tên tuổi ông mới được biết đến rộng rãi trong giới trẻ
hâm mộ nhạc. Những ca khúc Nguyễn Ngọc Thiện trữ tình và trẻ trung, thiên về đề tài tình yêu và tuổi trẻ.
Ông đã xuất bản hai tập ca khúc và một số bài hát được phát hành trong băng âm thanh và băng video. Nguyễn Ngọc Thiện là thành viên nhóm "Những người bạn". Ðã xuất bản Tập nhạc Nguyễn
Ngọc Thiện và kèm băng cassete tác giả (DIHAVINA và Hội nhạc sĩ VN).
Tác phẩm đầu tay: Ơi cuộc sống mến thương (1979) . Các tác phẩm được yêu thích: Này người yêu nhỏ xinh (1989); Ngọn lửa trái tim (1981); Như khúc tình ca (1982); Người mẹ (1984); Chia tay tình đầu (1987); Kỷ niệm mùa hè (1989); Cô bé dỗi hờn
(1991); Nếu em là người tình (1992); Tìm đâu
(1993); Thôi anh hãy về (1994); Cơn mưa lao xao...
10. Nhaïc só Nguyeãn Vaên Tyù
OÂng sinh ngaøy 5 thaùng 3 naêm 1925 taïi Vinh, Ngheä An, Queâ ôû Vónh Phuùc.
OÂng nguyeân coâng taùc taïi Vieän nghieân cöùu aâm nhaïc taïi cô sôû II taïi TP.HCM. Hieän veà höu ôû quaän 1, TP HCM. OÂng laø moät trong nhöõng nhaïc só noåi tieáng töø thôøi kyø khaùng chieán choáng thöïc daân Phaùp.
Naêm 1944, oâng ñi haùt trong phoøng traø ôû Vinh.
Naêm 1945 Saùng laäp vaø xaây döïng ñoaøn kòch thô, kòch noùi cuûa Thanh nieân cöùu quoác Ngheä An.Nhaïc só Nguyeãn Vaên Tyù hoaït ñoäng aâm nhaïc baét ñaàu cuõng ôû Lieân Khu IV .
Tieåu söû:
Naêm 1948, oâng ôû ñoaøn vaên hoùa tieàn tuyeán thuoäc Quaân huaán cuïc.
Naêm 1950, OÂng nhaän nhieäm vuï ñi xaây döïng ñoaøn vaên coâng cuûa sö ñoaøn 304 vaø laøm Tröôûng ñoaøn .
Naêm 1951, oâng giaûi nguõ vaø chuyeån veà coâng taùc ôû chi hoäi vaên ngheä lieân khu IV.
Naêm 1967, oâng veà hoäi nhaïc só Vieät Nam. Vaø töø naêm 1975, oâng chuyeån veà vieän nghieân cöùu AÂm nhaïc, Boä vaên hoùa, cô sôû II taïi TP HCM.
Caùc giaûi thöôûng ngheä thuaät: Giaûi nhì toång keát 9 naêm Vaên ngheä toaøn quoác, baøi ca Vöôït truøng döông(1952); Giaûi nhaát cuoäc vaän ñoäng saùng taùc veà ñeà taøi phuï nöõ, baøi Tieãn anh leân ñöôøng (1964); Giaûi nhaát saùng taùc veà ñeà taøi noâng nghieäp, baøi Baøi ca naêm taán (1967); Giaûi nhaát saùng taùc cho ngaân haøng, baøi Em ñi laøm tín duïng (1971).
OÂng ñaõ nhaän ñöôïc Huaân chöông Khaùng chieán choáng Phaùp haïng Ba, Huaân chöông khaùng chieán choáng Mó haïng nhaát, Huaân chöông lao ñoäng haïng nhì (1984).
Caùc taùc phaåm tieâu bieåu:
Pha maøu luoáng caøy Muøa hoa nôû
Dö aâm Vöôït truøng döông
Meï yeâu con Tieån anh leân ñöôøng
Baøi ca naêm taán Em ñi laøm tín duïng
Taám aùo chieán só meï vaù naêm xöa Moät khuùc taâm tình cuûa ngöôøi Haø tónh Ngöôøi ñi xaây hoà keû goå Coâ nuoâi daïy treû
Daùng ñöùng beán tre
11. Nhaïc só Phaïm Tuyeân :
Tieåu söû :
OÂng sinh ngaøy 12 thaùng 1 naêm 1930, queâ ôû xaõ Löông Ngoïc, huyeän Bình Giang, Haûi Döông, hieän cö truù taïi Haø Noäi. Nguyeân coâng taùc taïi Boä vaên hoùa – thoâng tin. Ñaõ nghæ höu .
Naêm 1949, oâng coâng taùc taïi Tröôøng Luïc quaân Traàn Quoác Tuaán, khoùa V.
Naêm 1950, Laø ñaïi ñoäi tröôûng taïi Tröôøng Thieáu sinh quaân Vieät Nam.
Naêm 1954, laø caùc boä phuï traùch Vaên – Theå – Myõ taïi khu hoïc xaù Trung öông.
Naêm 1958, oâng veà coâng taùc taïi ñaøi tieáng noùiVieät Nam, ñaûm nhieäm nhieàu chöùc vuï chæ ñaïo veà bieân taäp aâm nhaïc.
OÂng coù maët töø cuoäc khaùng chieán choáng Phaùp vôùi chuøm ca khuùc veà Tröôøng Luïc quaân Traàn Quoác Tuaán veà Thieáu sinh quaân Vieät Nam.
Naêm 1975, OÂng cuõng coù nhieàu ca khuùc ñöôïc nhieàu ngöôøi bieát ñeán nhö: Göûi naéng cho em, Con keânh ta ñaøo, Maøu côø toâi yeâu, Thaønh phoá möôøi muøa hoa......
OÂng cuõng saùng taùc nhieàu ca khuùc cho giôùi treû, nhieàu theá heä thieáu nhi ñaõ vaø haùt vaø trôû thaønh baøi haùt truyeàn thoáng cuûa nhieàu löùa tuoåi nhö: Tieán leân ñoaøn vieân, Chieác ñeøn oâng sao, Haønh khuùc ñoäi thieáu nieân tieàn phong Hoà Chí Minh........
Caùc taùc phaåm tieâu bieåu:
Chieác gaäy Tröôøng Sôn
Con keânh ta ñaøo
Gôûi naéng cho em
Lôøi ru cuûa ñeâm
Maøu côø toâi yeâu
Nhö coù Baùc trong ngaøy vui ñaïi thaéng
Töø moät ngaõ tö ñöôøng phoá
12. Nhaïc só Phaïm Troïng Caàu:
Tieåu söû:
Sinh ngaøy 25 thaùng 12 naêm 1933, taïi Soaøi Rieâng, Camppuchia, trong moät gia ñình coâng chöùc yeâu nöôùc ngöôøi Ngheä An.
Thaùng 4 naêm 1950 oâng tham gia khaùng chieán choáng Phaùp ôû tieåu ñoaøn 308, Tam Bình, Vónh Long. Trong moät traän aùc lieät, oâng bò thöông vaø maát chaân phaûi..
1962 – 1968: Hoïc tröôøng Quoác gia aâm nhaïc Paris
Thaùng 2 naêm 1969: daïy ôû tröôøng Quoác gia aâm nhaïc Saøi Goøn
Thaùng 2 naêm 1972: Bò tuø ôû toång nha Caûnh saùt Saøi Goøn, roà Taân Hieäp vì nhöõng hoaït ñoäng trong phong traøo sinh vieân yeâu nöôùc.
Nhaïc só Phaïm Troïng Caàu ñoät ngoät ra ñi vaøo luùc 21h30phuùt ngaøy 26/5/1998 vì beänh nhoài maùu cô tim.
Caùc taùc phaåm tieâu bieåu:
Tröôøng laøng toâi
Muøa thu khoâng trôû laïi
Ñeâm laïnh
Taøn ñeâm
Queâ höông ( phoå thô Giangg Nam)
Moät traùi tim, moät queâ höông
Cho con
Lôøi ñaát nöôùc goïi ta
Moät mai toâi ra ñôøi ( saùng taùc cuoái cuøng)
13. Nhaïc só Nguyeãn Vaên Thöông:
OÂng sinh ngaøy 22/5/1919, queâ ôû Thöøa Thieân Hueá. Nguyeân laø coá vaán Ñoaøn ca muùa Nhaïc nheï Saøi Goøn, Giaùo sö caáp II,Ngheä só nhaân daân, Huaân chöông Ñoäc laäp haïng III, cö truù taïi quaän Bình Thaïnh.
OÂng laø moät trong nhöõng nhaïc só theá heä ñaàu tieân veà taân nhaïc ôû nöôùc ta.
Naêm 1936, sau khi toát nghieäp Trung hoïc taïi quoác hoïc Hueá ñaõ vieát treân soâng Höông laø moät trong nhöõng taùc phaåm taân nhaïc ñaàu tieân ôû Vieät Nam.
Naêm 1939, khi du hoïc ôû Haø Noäi oâng vieát Ñeâm ñoâng noåi tieáng.
Naêm 1942, khi laøm vieäc ôû trung traâm Böu ñieän Saøi Goøn, oâng vieát Böôùm hoa.
File đính kèm:
- de_tai_bo_suu_tap_am_nhac_ung_dung_giang_day_trong_truong_th.ppt