Bài giảng Sài Gòn tôi yêu

Nhà văn Minh Hương quê Quảng Nam, vào Sài Gòn Sống từ trước năm 1945.

- Là hội viên hội nhà văn thành phố Hồ Chí Minh.

- Tác phẩm: Nhớ Sài Gòn, ăn sáng, mùa trái cây, hương đêm ngoại thành,

- “ Sài Gòn tôi yêu” in trong tập tuỳ bút: “ Nhớ Sài Gòn”

 

ppt20 trang | Chia sẻ: oanhnguyen | Lượt xem: 1477 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Bài giảng Sài Gòn tôi yêu, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
- Nhà văn Minh Hương quê Quảng Nam, vào Sài Gòn Sống từ trước năm 1945. Là hội viên hội nhà văn thành phố Hồ Chí Minh. Tác phẩm: Nhớ… Sài Gòn, ăn sáng, mùa trái cây, hương đêm ngoại thành, … “ Sài Gòn tôi yêu” in trong tập tuỳ bút: “ Nhớ…Sài Gòn” Các em tìm đọc: Nhà văn Minh Hương và các tác phẩm. Tập tuỳ bút: “Nhớ…Sài Gòn” 1- Tuỳ bút là một thể loại văn xuôi, thuộc loại kí thường ghi chép hình ảnh, sự việc, câu chuyện có thật mà nhà văn đã được quan sát, chứng kiến. Tuỳ bút thiên về biểu cảm, trực tiếp thể hiện cái tôi trữ tình của người viết. Lời văn tự do, phóng khoáng theo mạch cảm xúc của tác giả. 2. Nhà văn viết tuỳ bút nổi tiếng: -Thạch Lam( Một thứ quà của lúa non). Vũ Bằng ( Mùa xuân của tôi). Nguyễn Tuân ( Cô Tô). Phạm Đình Hổ ( Vũ trung tuỳ bút)… Phần 1: (từ đầu  tông chi họ hàng) ấn tượng và tình yêu Sài Gòn. -Phần 2:( tiếp  leo lên hơn năm triệu). Vẻ đẹp của người Sài Gòn. -Phần 3:phần còn lại Tình cảm của tác giả với Sài Gòn . Bố cục của văn bản: Sài Gòn vẫn trẻ. Tôi thì đương già. Ba trăm năm so với ngàn năm tuổi của đất nước thì cái đô thị này còn xuân chán. Sài Gòn cứ trẻ hoài như một cây tơ đương độ nõn nà, trên đà thay da, đổi thịt, miễn là cư dân ngày nay và cả ngày mai biết cách tưới tiêu, chăm bón, trân trọng, giữ gìn cái đô thị ngọc ngà này. Tôi yêu trong nắng sớm, một thứ nắng ngọt ngào, vào buổi chiều lộng gió nhớ thương, dưới những cây mưa nhiệt đới bất ngờ. Tôi yêu thời tiết trái chứng với trời đang ui ui buồn bã, bỗng nhiên trong vắt lại như thuỷ tinh. -Tìm chi tiết miêu tả thời tiết, khí hậu Sài Gòn? - Nắng, gió Sào Gòn có nét gì độc đáo: Nắng ngọt ngào, gió nhớ thương? Mưa bất ngờ, trời iu iu… trong vắt cho thấy thời tiết Sài Gòn như thế nào? Minh Hương cảm mến nhịp sống, phố phường Sài Gòn ở điểm nào? Phố phường náo động, xe cộ dập dìu gợi nhịp điệu cuộc sống ở Sài Gòn ra sao? Nét thú vị của bầu không khí, môi trường thành phố trẻ này? Yêu nhau yêu cả đường đi Ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng. ở trên đất này, không có người Bắc, không có người Trung, người Nam, người Hoa, người khơ-me…mà chỉ toàn là người Sài Gòn cả. Sống lâu, sống quen một thời gian dài ở Sài Gòn, rồi cứ ngỡ là mình đã sinh ra ở đây và vô hình trung đã thừa nhận nơi đây là quê quán của mình. Sài Gòn bao giờ cũng dang hai cánh tay mở rộng và đón nhiều người từ trăm nẻo đất nước kéo đến. Nếu siêng năng, chịu khó thì bạn sẽ được đãi ngộ thân tình như hàng triệu người khác. - Minh Hương dùng cách nói nào để nói về người Sài Gòn? -Từ đó em nhận thấy nét đẹp trong lối sống và tâm hồn của người Sài Gòn đó là gì? Các cô gái thị thiềng lúc đó thì tóc buông thõng trên vai, trên lưng. Có khi tết bím. Đội nón vải trắng, vành rộng như nón hướng đạo.Aó bà ba trắng, đính một túi nhỏ xíu duy nhất bên thân mặt áo. Quần đen rộng. Mang giày bố trắng ( giày vải, giày ba ta) hay xăng đan da. Có người đi guốc vuông trơn trắng nõn, quai da, dạng chiếc xuồng hay hình hộp cá mòi. Dáng đi khoẻ khoắn, mạnh dạn. Cái đẹp thật đơn sơ, đôn hậu. Cũng yểu điệu, thướt tha, nhưng theo cung cách Bến Nghé. Cũng e thẹn , ngượng nghịu như vừng trăng mới ló, còn ngập ngừng giấu nửa vành sau áng mây. Nụ cười thiệt tình , tươi tắn và ít nhiều thơ ngây. Liệt kê những từ ngữ, câu văn miêu tả vẻ đẹp của cô gái Sài Gòn? Trang phục? 2. Cách xã giao? 3. Dáng vẻ? Trang phục: nón vải Trắng, vành rộng, như nón Hướng đạo; áo bà ba trắng , đính một túi nhỏ xíu bên thân vạt áo; quần đen rộng; giày bố trắng hay xăng đan; guốc vuông trơn trắng nõn, quai da… Xã giao: Chào người lớn thì cúi đầu, chắp hai bàn tay lại và xá; gặp trang lứa thì hơi cúi đầu và cười Dáng vẻ: khoẻ khoắn, yểu điệu thướt tha, e thẹn ngượng nghịu…cặp mắt sáng rạng rỡ, nhí nhảnh, ánh lên vài tia hóm hỉnh… cười ngậm miệng , cười chúm chím, cười mủm mỉm, cười he hé theo mức độ thân quen… Tuy nhiên, đến hồi nghiêm trọng và sôi sục nhất của đất nước, thì các cô gái ấy cũng như các tràng trai và các giới đồng bào của Sài Gòn bất khuất, không một chút do dự, dấn thân vào khó khăn, nguy hiểm và có khi hi sinh cả tánh mạng, xuyên suốt ba chục năm từ 1945 đến 1975. Vậy đó, tôi yêu Sài Gòn và yêu cả con người ở đây. Một mối tình dai dẳng, bền chặt. Thương mến bao nhiêu cũng không uổng công, hoài của. Tôi ước mong mọi người nhất là các bạn trẻ, đều yêu Sài Gòn như tôi. Thảo luận Nét nghệ thuật độc đáo trong bài tuỳ bút? 2. “ Sài Gòn tôi yêu” đã đem lại cho em những hiểu biết mới mẻ nào về con người và cuộc sống Sài Gòn? Nghệ thuật: Lời văn miêu tả giàu cảm xúc, so sánh mới lạ, âm hưởng nhẹ nhàng như thơ. 2. Sài Gòn là thành phố trẻ trung, năng động, có nét hấp dẫn về thiên nhiên và khí hậu. - Người Sài Gòn phong cáh cởi mở, bộc trực, chân tình, trọng đạo nghĩa. Tổng Kết: Về nhà tự nghiên cứu: Đoạn văn: “miền Nam là đất lành…hơn năm triệu”, Tác giả Minh Hương đã dự báo điều gì về thiên nhiên môi trường sinh thái ở thành phố năm trăm năm tuổi này? Thái độ của tác giả? Theo em cần làm gì để Sài Gòn mãi mãi còn “xuân”?

File đính kèm:

  • pptSai Gon toi yeu(1).ppt
Giáo án liên quan